TẤT CẢ DO DUYÊN SINH VÀ CŨNG DO DUYÊN DIỆT => Tất cả luôn thay đổi nên VÔ THƯỜNG - VÔ NGÃ - KHÔNG thật có - giả tạm (Trên là theo Tục Đế. Nếu theo Chơn Đế thì thấy tất cả Thường - Lạc - Ngã - Tịnh) Vô Ngã => không có TÔI = không có bản ngã tham sân si. => để bỏ bản ngã => phải bỏ tham sân si => niệm tham sân si khi nó hiện khởi (là niệm tâm trong TỨ NIỆM XỨ).
- HÃY MỞ TO MẮT SÁNG, NHÌN ĐỜI NHƯ CHƠN NHƯ THỰC. - KHI TA SUY NGHĨ LÀ TA ĐÁNH MẤT MÌNH TRONG HIỆN TẠI. - HÃY MỞ TO MẮT SÁNG, NHÌN ĐỜI QUA TỔNG THỂ, CHI TIẾT TỰ HIỂN BÀY. - CHƠN KHÔNG DIỆU HỮU: KHI TÂM CHƠN KHÔNG THÌ TẤT CẢ CHÂN TƯỚNG SỰ THẬT SẼ TỰ HIỂN BÀY TRONG CHƠN KHÔNG ĐÓ. (Chơn không là Thể. Diệu hữu là Dụng) - Khi tự do hoàn toàn thì tình thương phát sanh. - Tô, chén, ly, thùng, bình có khoảng rỗng không mới có cái dụng của nó. Nên tâm người cũng vậy.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét